Trường tôi khi ấy ở nằm nép một góc khiêm tốn ở huyện Vũ Thư, tỉnh Thái Bình. Vào ngày khai giảng, các thầy cô chủ nhiệm hò hét học trò của mình ngồi đúng vị trí, thấp đứng trước, cao đứng sau, mỗi lớp hai hàng...
Mặc kệ phụ huynh hò hét, lo toan các cái cho năm học mới. Bọn chọi vẫn áo ba lỗ, quần xà lỏn, trộm quả xanh, uống nước lã, cưỡi trâu oánh nhau bầm dập. Hồn phách cho khai giảng chính thức bắt đầu vào buổi tối ngày mùng bốn tháng chín bởi sự râm ran đi xin báo cũ gấp mũ ca nô theo lời cô giáo dặn để sớm mai đến trường.
Túm năm tụm ba trong không khí buổi sáng mùa thu dìu dịu, mấy đứa con gái có vẻ trổ mã, người chúng phổng phao hơn qua mấy tháng hè thái rau, băm bèo ra ao vào bếp. Bọn con trai vẫn lấc cấc, đứa chân đất, thằng chân dép lơ ngơ chả có vẻ gì ta đây quân tử.
Hình ảnh ngày khai trường thời điểm nhiều năm về trước. Ảnh: M.H.
Trước đó, chúng tôi có hàng tuần đi lao động, quét dọn phòng học, sân trường, đánh bảng bằng lõi pin điện bỏ đi, tay chân đứa nào đứa đó đen nhẻm nhèm nhem mấy ngày không hết.
Đăng thảo luận